Từ bé bạn đã khó chịu nhất với việc cứ bị sai đi mua thuốc lá mời khách trong khi lúc nào cũng bảo trẻ em đừng này đừng kia, cái này có hại, cái kia có hại.Mình rất sợ phí thơ.Mà mình chả biết quái gì về mình cũng là chơi.Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình.Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn.Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy.Vì những chủ thể đó va đập với đời sống lịch sử nhiều nhất.Bác gái bảo: Con có ý kiến gì không? Tôi: Im lặng.Khỉ thật! Hai tiếng nữa tôi đã làm gì? Chắc vẫn thế! Thế là thế nào?
